Nhiều Cơ-đốc nhân gặp phải những rào cản trong cuộc sống khiến họ không thể kinh nghiệm được sự đầy trọn, thỏa lòng, bình an, chữa lành, và những ơn phước tràn đầy của Đức Chúa Trời. Kể từ khi Chúa Jesus bị đóng đinh trên thập giá, nếu có bất cứ rào cản nào ở giữa Đức Chúa Trời và con người, thì những rào cản đó là đến từ phía con người, chứ không phải từ Đức Chúa Trời. Ngay tại sự chết và sự phục sinh của Chúa Jêsus, tất cả những rào cản từ phía Đức Chúa Trời đã bị dỡ bỏ. Vì vậy, nếu có bất kỳ rào cản thuộc linh nào ngăn chặn tiến trình thuộc linh của bạn – một điều nào đó đang giữ bạn lại; làm bạn bực bội; khiến bạn dậm chân tại chỗ; làm cho bạn không có được sự vui mừng, bình an, thỏa lòng, hay sự đầy trọn mà đáng lí ra bạn đã có từ lâu – thì rào cản đó đến bạn chứ không phải đến từ Đức Chúa Trời. Theo trải nghiệm cá nhân của tôi, rào cản lớn nhất khiến chúng ta không nhận được sự bình an trọn vẹn và sự yên nghỉ hoàn toàn chính là sự không tha thứ.

Trong Ma-thi-ơ 18:18-19, chúng ta có điều mà tôi gọi là “Ngôi nhà quyền năng của hội thánh” – nơi có tất cả quyền năng và thẩm quyền:

Thật, Ta bảo các con, hễ điều gì các con buộc ở dưới đất cũng sẽ bị buộc ở trên trời; và điều gì các con mở ở dưới đất cũng sẽ được mở ở trên trời. Ta lại bảo các con, nếu hai người trong các con hiệp ý với nhau ở dưới đất mà cầu xin bất cứ điều gì thì Cha Ta ở trên trời sẽ ban cho họ.

Tôi tin rằng đây là hội thánh ở cấp độ tế bào: hai hay ba tín hữu được Thánh Linh dẫn dắt vào trong danh Chúa Jêsus. Điểm nối ở đây là danh Chúa Jêsus, và Đấng đem họ lại với nhau là Đức Thánh Linh. Đây là sự sống tế bào theo mẫu mà hội thánh được thiết lập.

Trong sự sống thể lý, có một nguyên tắc là nếu sự sống của tế bào có vấn đề, cơ thể sẽ không khỏe mạnh được. Và tôi tin rằng điều đó cũng đúng đối với thân thể của Chúa Jêsus Christ, hội thánh. Nếu sự sống tế bào ở một nơi nào đó gặp rắc rối, thì toàn thân thể sẽ suy yếu.

Trong chuyện này, sự sống tế bào là mầm sống cho sự sống hội thánh và trái tim và là nguồn quyền năng. Không ai cần nhiều quyền năng hơn những gì đã được hứa ở đây: “Nếu hai người trong các con hiệp ý với nhau ở dưới đất mà cầu xin bất cứ điều gì thì Cha Ta ở trên trời sẽ ban cho họ.” Chúng ta còn muốn gì hơn thế nữa? Tất cả quyền năng đều nằm ở trong việc ứng dụng Kinh thánh đó.


Những gì tôi muốn chỉ ra ở đây là lời hứa về quyền năng này được bao quanh và bảo vệ bởi một hàng rào, và bạn sẽ không thể tiếp cận trừ khi bạn đáp ứng được các điều kiện. Tôi gọi hàng rào là “mối quan hệ đúng đắn”. Không ai có thể đứng bên trong hàng rào đó mà không có một mối quan hệ đúng đắn với Đức Chúa Trời và con người. Trong các câu 15-17 của cùng một chương đó, ngay trước khi Chúa Jesus ban lời hứa này, Ngài đã nói về việc cần phải làm gì khi anh em bạn phạm lỗi với bạn:

Nếu anh em con có lỗi với con, hãy gặp riêng và nói cho người ấy biết điều đó. Nếu người ấy chịu nghe thì con được lại anh em. Nhưng nếu người ấy không chịu nghe thì hãy đem một hay hai người đi với con, để dựa vào lời của hai hoặc ba nhân chứng mà mọi lời được xác nhận. Nếu người ấy vẫn không chịu nghe những người nầy thì hãy báo cho Hội Thánh; và nếu người ấy không chịu nghe Hội Thánh thì hãy xem người ấy như người ngoại và kẻ thu thuế.

Ngay sau lời hứa trong những câu 18-20, Chúa Jêsus tiếp tục kể dụ ngôn về Người đầy tớ không tha thứ, để cảnh báo chúng ta về hậu quả khủng khiếp của việc chúng ta không tha thứ cho một tín hữu khác. (Xem những câu 23-35) Từ vị trí của những câu Kinh thánh này, chúng ta thấy được chỗ bí mật của quyền năng được bao quanh với những mối quan hệ đúng đắn.

Đầy Tớ Không Tha Thứ

Chúng ta hãy cùng xem xét kĩ hơn về dụ ngôn ý nghĩa này.

Người đầy tớ đầu tiên trong dụ ngôn mắc nợ chủ mình 10 ngàn ta-lâng hoặc, theo giá trị như hiện nay là khoảng 6 triệu đô-la. Bởi vì người này không thể trả nổi số nợ đó, anh ta sắp sửa phải đi tù. Người này cầu xin lòng thương xót của chủ, và được tha toàn bộ số nợ. Nhưng khi đi ra ngoài, anh ta gặp một người bạn cũng là đầy tớ như anh nợ anh ta khoảng 17 đô-la (theo cùng tỷ lệ).

Anh ta đòi: “Trả tiền cho tôi,”
“Tôi chưa trả được”, người thứ hai trả lời.
“À nhé, tôi sẽ cho anh đi tù.”
“Xin anh đợi ít lâu nữa! Khi nào tôi nhận được 17 đô, tôi sẽ trả ngay!”
“Không nhé,” anh ta nói, “Nếu anh không thể trả ngay bây giờ, thì đi tù đi là vừa.”

Tất nhiên, những người đầy tớ khác đã rất kinh ngạc, và họ đi thuật lại với ông chủ. “Thưa chủ, ông có biết người đầy tớ mà ông đã tha nợ cho nó 6 triệu đô? Sau khi rời khỏi đây, nó đã gặp một đầy tớ cùng làm với nó, người này nợ nó 17 đô và chưa thể trả cho nó được, và do đó nó đã đưa người này vào tù.”

Kinh Thánh cho biết người chủ đã rất giận dữ. Sau khi gọi người đầy tớ này đến và tra hỏi về những gì đã xảy ra, ông nói: “Ngươi là đứa đầy tớ gian ác!” (câu 32). Rồi người chủ ra lệnh: “Hãy giao nó cho cai ngục cho đến khi nào nó trả xong hết nợ.” (câu 34). Câu cuối cùng nói: “Nếu mỗi người trong các con không hết lòng tha thứ anh em mình thì Cha Ta trên trời cũng đối xử với các con như vậy.” (câu 35). Chúng ta có thể nhìn thấy câu cuối cùng của câu chuyện này rõ ràng chỉ ra rằng Chúa Jêsus đang nói đến Cơ-đốc nhân.

Tôi sẽ chỉ cho bạn thấy hai lẽ thật cơ bản: Thứ nhất, không tha thứ cho người khác là gian ác. Chúa phán: “Hỡi đầy tớ độc ác kia!” Sự không tha thứ không chỉ là tội lỗi: mà còn là sự gian ác. Thứ hai, người đầy tớ không tha thứ bị bắt giao cho cai ngục. Và Chúa phán: “...thì Cha Ta trên trời cũng đối xử với các con như vậy.” Hỡi những Cơ-đốc nhân, nếu bạn không hết lòng tha thứ trái cho anh em mình về những lỗi lầm của họ (bất kỳ sự tổn hại, tổn thương hay nợ nần), Chúa Jêsus cho biết Đức Chúa Trời sẽ đối xử với bạn giống như cách mà người chủ đã đối xử với người đầy tớ không tha thứ kia, giao người đó cho kẻ tra tấn.

Tôi đã đi đến chỗ hiểu rõ được phần Kinh Thánh này, bởi vì, trong tiến trình chức vụ của mình, tôi đã nhìn thấy rất nhiều Cơ-đốc nhân đang ở trong tay của những kẻ tra tấn – chịu khổ sở trong tâm linh, tinh thần hoặc thể xác. Và tôi thầm hỏi: Chúa ơi, tại sao lại có những chuyện như vậy? Họ là những người kêu cầu Danh Chúa, họ tuyên xưng sự cứu rỗi và tiếp nhận Chúa Jêsus Christ là Chúa. Nhưng họ vẫn đang phải chịu khổ sở. Họ đang ở trong tay của ác quỷ - họ không có bình an hay vui mừng, họ luôn lo sợ, tâm trí không khi nào được nghỉ ngơi, và họ đến với tôi để được giải cứu. Họ không phải là những người ở bên ngoài hội thánh, họ là những người ở trong hội thánh.

Chúa phán với tôi: “Họ đang ở trong tay của những kẻ tra tấn bởi vì ai đã giao họ cho những kẻ tra tấn.” Nếu Đức Chúa Trời đã đặt người nào vào trong tay của kẻ tra tấn, thì không có tạo vật nào trên đất này có thể đưa người đó ra được. Không một ai. Rất nhiều nhà truyền giảng đang cố gắng, và rất nhiều người khiến họ phải cố gắng, nhưng điều đó sẽ không xảy ra. Nếu Đức Chúa Trời đã giao bạn cho những kẻ tra tấn, thì bạn sẽ phải ở đó cho đến khi bạn đáp ứng được những điều kiện của Chúa để được ra ngoài. Bạn có thể được khuây khỏa đôi chút, nhưng cũng chỉ có vậy mà thôi. Bạn sẽ không thể nào có được sự bình an thật, sự giải cứu hay sự phóng thích cho đến khi bạn hoàn toàn tha thứ cho tất cả những ai mà bạn oán giận và không tha thứ. Đây là điều kiện nhất quyết của Đức Chúa Trời. Không có cách nào khác.

Sự Cầu nguyện và Tha Thứ

Lời Cầu Nguyện của Chúa (bài cầu nguyện chung) là một khuôn mẫu cho hết thảy Cơ-đốc nhân. Chúa Jêsus trả lời các môn đệ của Ngài khi họ hỏi Ngài phải cầu nguyện như thế nào: “Vậy, các con hãy cầu nguyện như vầy” (Ma-thi-ơ 6:9). Đây là một khuôn mẫu – chúng ta không nhất thiết phải cầu nguyện theo chính xác những lời Chúa Jesus đã cầu nguyện, nhưng về nguyên tắc là không thay đổi.

Chúa Jêsus dạy chúng ta cầu nguyện: “Xin tha tội cho chúng con như chúng con đã tha những kẻ có lỗi với chúng con.” (câu 12). Bây giờ bạn không thể thay đổi điều đó. Bạn chỉ được quyền cầu mong sự tha thứ từ Đức Chúa Trời theo cùng một cách bạn tha thứ cho người khác, không hơn không kém. Nếu bạn không tha thứ cho người khác, Đức Chúa Trời cũng không tha thứ cho bạn.

Đây là phần duy nhất trong lời cầu nguyện của Chúa mà Chúa Jesus thấy cần phải nói thêm: “Nếu các con tha lỗi cho người ta, thì Cha các con ở trên trời cũng sẽ tha thứ cho các con. Nhưng nếu các con không tha lỗi cho người ta, thì Cha các con ở trên trời cũng sẽ không tha thứ cho các con.” (Math 6:14-15). Tôi muốn nói thật rõ ràng và dứt khoát trong khả năng của tôi: Nếu có ai đó mà bạn không thể tha thứ cho họ thì đừng tự lừa dối mình, bạn cũng sẽ không được Đức Chúa Trời tha thứ. Đó là gốc rễ của mọi các vấn đề. Bạn không có được sự tha thứ trọn vẹn.

Trong Mác 11, Chúa Jêsus đã phán những lời rất hùng hồn này: “Thật, Ta bảo các con, ai bảo hòn núi nầy: ‘Hãy nhấc lên, và lao xuống biển,’ nếu trong lòng người ấy không có chút nghi ngờ, nhưng tin điều mình nói sẽ xảy ra, thì điều đó sẽ được thực hiện.” (câu 23). Một lần nữa, không có quyền năng nào lớn hơn thế; đó là tất 5 cả quyền năng mà chúng ta cần. Ngài còn phán như vầy: “Vì vậy Ta bảo các con, bất cứ điều gì các con xin trong lúc cầu nguyện, hãy tin rằng mình đã nhận được rồi, thì các con sẽ được điều ấy.” Có lẽ bạn sẽ nói: “Ôi, thật tuyệt vời!”

Nhưng khoan đã! Đây là những câu tiếp theo: “Khi các con đứng cầu nguyện, nếu có chuyện bất bình với ai thì hãy tha thứ, để Cha các con ở trên trời cũng tha thứ những vi phạm của các con. Song nếu con không tha lỗi cho người ta thì Cha các con ở trên trời cũng sẽ không tha thứ cho các con.” (câu 25-26). Điều này là rất rõ ràng: Nếu bạn có chuyện bất bình với ai, hãy tha thứ. Bây giờ “bất cứ chuyện bất bình gì với ai” thì hãy bỏ qua hết.

Tôi muốn bạn chú ý trong Ê-phê-sô 1:7 rằng sự cứu chuộc song hành với sự tha thứ: “Vì trong Đấng Christ, chúng ta được cứu chuộc bởi huyết Ngài, được tha tội theo sự phong phú của ân điển Ngài.” Nói cách khác, nếu mọi tội lỗi của bạn được tha thứ, bạn đã được cứu chuộc hoàn toàn; nhưng nếu có bất kỳ tội lỗi chưa được tha thứ, thì bạn vẫn chưa được cứu chuộc hoàn toàn. Nếu bạn đã được cứu chuộc hoàn toàn, thì ma quỉ sẽ không còn quyền hành gì trên bạn và không có chỗ nào cho nó cả. Tuy nhiên, nếu có bất kỳ chỗ trong bạn quyền cứu chuộc không được áp dụng, ma quỷ sẽ biết. Nếu có tội lỗi nào vẫn chưa được tha thứ trong đời sống của bạn, nó biết rằng nó có quyền hợp pháp trên bạn và bạn không thể nào thoát khỏi nó được. Bạn có thể hét vào mặt nó, bạn có thể nhảy dẫm lên nó, bạn thậm chí có thể nhờ những nhà truyền giáo cầu nguyện, nhưng nếu nó đã có quyền hợp pháp, thì không gì có thể đuổi nó đi được. Vì vậy, bạn không thể được giải cứu cho đến khi bạn hoàn toàn tha thứ “bất cứ điều bất bình gì với người khác”.

Sự thỉnh cầu cuối cùng trong lời cầu nguyện của Chúa là một thỉnh cầu sự giải cứu. Đây là phiên bản dịch chính xác nhất của câu Kinh thánh đó: “Xin giải cứu chúng ta khỏi điều ác.” (Ma-thi-ơ 6:13). Nhưng bạn không được quyền cầu nguyện như vậy cho đến khi bạn đã cầu nguyện rằng: “Xin tha tội cho chúng con như chúng con đã tha những kẻ có lỗi với chúng con.” Một khi vấn đề tha thứ đã được giải quyết, thì sự giải cứu không còn là vấn đề nữa. Vì vậy, hãy nhớ rằng, nếu bạn không có một tinh thần và thái độ tha thứ cho mọi người, thì ma quỉ sẽ có quyền hợp pháp trên đời sống của bạn.

Cảm Giác khác với Ý Muốn

Một số người có thể nói rằng: “Anh Prince à, tôi không cảm thấy mình có thể tha thứ được. Tôi có tin tốt cho bạn – bạn không cần phải cảm thấy, bạn chỉ cần đưa ra quyết định. Đây không phải là vấn đề của cảm xúc, mà là của ý chí. Hiện nay có rất nhiều sự rao giảng sai lầm về vấn đề này bởi vì nó tập trung vào cảm xúc của con người, và do đó tất cả những gì nó tạo ra cũng là cảm xúc. Nhưng mỗi nhà truyền giảng mà Đức Chúa Trời đã thực sự sử dụng để thay đổi đời sống nhiều người đã giảng về ý chí. Finney nói: “Tôi không quan tâm đến bất cứ thứ gì khác ngoài ý chí.” Vì vậy, bạn không phải cảm thấy tha thứ; bạn cần phải muốn tha thứ. Nếu bạn là một đứa con được tái sinh của Đức Chúa Trời, bạn có quyền để làm điều đó.

Chúa Jesus đã hà hơi trên các môn đồ của Ngài và phán: “Nếu các con tha tội cho ai thì tội của người ấy sẽ được tha; nếu các con cầm tội ai lại thì tội của người ấy sẽ bị cầm lại.” (Giăng 20:23). Và, nếu bạn cầm tội ai lại, bạn cũng đang giữ mình ở trong tội lỗi, bạn bị ràng buộc bởi một dây vào người đó. Bạn có thể đã ly dị chồng mình hai mươi năm trước rồi, nhưng nếu bạn không tha thứ cho anh anh ta, bạn vẫn còn bị trói buộc với anh ta.

Tôi đã từng chứng kiến điều buồn cười nhất xảy ra tại một cuộc họp nhỏ. Một người phụ nữ đã đến với tôi và nói: “Anh Prince à, tôi muốn anh cầu nguyện cho tôi. Anh thấy đó, tôi sống ở một khu phố mà người ta lúc nào cũng rượu bia. Chúng tôi là gia đình duy nhất trong khu phố không uống rượu bia. Tôi muốn đi khỏi khu đó.”

Mỗi câu mà chị ta nói đều nhắc đến bia. Sau một lúc, tôi nói với chị ta: “Chị ơi, chị có nhận ra rằng chị là người nghiện rượu theo chiều ngược lại không? Chị lúc nào cũng bia bia rượu rượu nhưng người nô lệ cho nó! Nếu chị chuyển đến một khu phố khác, tôi không tin rằng mọi thứ sẽ tốt hơn, bởi vì vấn đề không nằm ở người khác, nhưng là ở chị.” Sau đó tôi hỏi chị ta về chồng của chị ta: “Chị có tha thứ cho anh không?”

Sau đó tôi hỏi chị ta về chồng của chị ta: “Chị có tha thứ cho anh không?”
“Có chứ,” chị ta nói. “Anh ấy từng uống bia, nhưng bây giờ anh ấy đã được cứu, và tôi đã tha thứ cho anh ta.”
“Thật tuyệt,” tôi trả lời. “Có ai mà chị vẫn chưa tha thứ cho họ không?”
“Tôi không thể tha thứ cho người phục vụ ở quầy rượu!”
“Ồ,” tôi nói, “vậy thì không ổn rồi, nếu chị không thể tha thứ cho người phục vụ quầy rượu, thì Đức Chúa Trời cũng không thể tha thứ cho chị được.”

Vì vậy, tôi bảo chị ta ngồi xuống và định thần lại về việc liệu chị có thể tha thứ cho người phục vụ quầy rượu hay không. Khoảng mười lăm phút sau chị trở lại và nói: “Tôi đã quyết định.”
“Chị định như thế nào?”
“Tôi sẽ tha thứ cho anh ta.”

Vì vậy, tôi hướng dẫn chị ta cầu nguyện: “Lạy Chúa, con tha thứ cho người phục vụ quầy rượu như con muốn Ngài tha thứ cho con.” Khi chị ta cầu nguyện theo lời cầu nguyện của tôi, gánh nặng của chị ta được truất bỏ. Một tiếng thở dài sâu ra từ chị ta và, và chị ta bắt đầu khóc. Những nút thắt đã được gỡ bỏ và mười phút sau chị ta bước ra và ôm lấy mọi người. Trường hợp này thật điển hình! Chỉ hãy nghĩ đến mọi chuyện sẽ thế nào nếu như bạn để cho một người phục vụ quầy rượu phá hỏng tất cả những gì dành cho bạn! Nhưng rất nhiều tín hữu đang ở trong tình trạng giống như vậy.

Tha thứ không khó như chúng ta nghĩ. Đó là một hành động của ý chí và lời nói của môi miệng. Bạn quyết định; bạn nói ra; và đó là tha thứ. Nêu tên người đó ra. “Lạy Chúa, con tha thứ cho chồng của con; con tha thứ cho con rễ của con. Nói cụ thể. “Cũng như con muốn Ngài tha thứ cho con, Chúa ơi, con tha thứ cho họ.” Bạn nói ra, và như vậy là đã xong. Đừng trở lại và làm lại lần nữa. Nếu sự cám dỗ đó lại đến, hãy nói: “Chúa ơi, hôm thứ sáu con đã tha thứ cho cô ấy.” Như vậy là xong rồi.

Nếu bạn vẫn cảm thấy oán giận, hãy cầu nguyện cho người đó nữa. Bạn không thể nào vừa căm thù ai đó và vừa cầu nguyện cho họ được. Với sự cầu nguyện, bạn thay thế sự tiêu cực bằng sự tích cực.

Nếu bạn cần được tha thứ, Đức Chúa Trời đòi hỏi bạn tha thứ cho người khác. Nếu bạn muốn những lời cầu nguyện của bạn được nhậm, bạn cần phải tha thứ. Nếu bạn muốn kinh nghiệm sự vui mừng, bình an, và sự đầy trọn mà một Cơ-đốc nhân có thể có được, sự tha thứ phải luôn có trong đời sống của bạn. Sự lựa chọn là tùy thuộc vào bạn! Bạn có thể chọn để cho sự không tha thứ phá hỏng cuộc sống của bạn, hoặc bạn có thể quyết định, bằng một hành động của ý chí, để tha thứ và được tự do.

41
Chia sẻ