Chiến Trường Tâm Trí

Teaching Legacy Letter
*First Published: 2005
*Last Updated: tháng 12 năm 2025
10 min read
Có khi nào tâm trí bạn thuyết phục chính bạn tin rằng có điều gì đó không ổn sắp sửa diễn ra chưa? Nó giống như kiểu ngay trước cuộc phỏng vấn xin việc, bạn tự nhủ rằng thôi kiểu này mình rớt chắc rồi, không đậu nổi đâu, nhưng sau đó bằng cách nào bạn lại trúng tuyển? Hoặc có khi nào bạn lo lắng phát sốt cho bọn trẻ, khi tâm trí bạn cứ xuất hiện những điều tiêu cực thuyết phục bạn tin rằng bọn trẻ có thể đã gặp tai nạn xe trên đường đi học về, nhưng rốt cuộc chúng lại trở về nhà cách bình an vô sự? Cho đến khi mọi việc đã diễn ra, chúng ta mới nhận thức được và thường xem xét lại các tình huống đã diễn ra và tự hỏi tại sao mình lại đi lo lắng vô duyên đến thế. Liệu có khi nào bạn đi đến kết luận rằng những mối bận tâm, lo lắng của mình tất cả “đều xuất phát từ trí tưởng tượng” của bạn chăng?
Không có gì đáng ngạc nhiên khi Kinh Thánh cũng chỉ ra rằng đây là hội chứng “hoang tưởng”. Đức Chúa Trời hiểu rõ rằng nếu như không suy nghĩ một cách thận trọng - chúng ta có thể tưởng tượng ra vô vàn những kịch bản xấu có thể xảy ra, mà trong đó các mối quan hệ trở nên rạn vỡ, nhiều điều tồi tệ khác xảy đến. Chính vì thế, Chúa trong lời của Ngài đã có sự chỉ dẫn giúp chúng ta nhận biết và vượt qua cái khuynh hướng khiến tâm trí chúng ta bay bổng quá xa.
Chiến trận trong tâm trí của chúng ta thực ra là điều bình thường trong trải nghiệm của một Cơ Đốc Nhân như Phao-lô đã đề cập một cách rất sống động trong II Cô-rinh-tô đoạn 10 câu số 3:
“Chúng tôi dù sống trong thân xác, nhưng không chiến đấu theo cách xác thịt.”
Ý Phao-lô muốn nói ở đây rằng chúng ta đang tồn tại trong một thân thể vật lý, và thân thể ấy đang sống trong thế giới vật chất. Tại thời điểm chúng ta đang ở trong chiến trận, nhưng trận chiến ấy lại không xảy ra trong thế giới vật chất. Nó diễn ra trong một chiều kích khác. Điều này được giải thích trong câu 4:
“Vũ khí chúng tôi dùng để chiến đấu không phải là những vũ khí xác thịt, mà là quyền năng của Đức Chúa Trời để phá đổ các thành lũy.”
Bởi vì trận chiến chúng ta đang can dự vào không thuộc về thế giới vật chất này, cho nên khí giới mà Đức Chúa Trời đã trang bị cho chúng ta cũng không ở dạng vật lý hữu hình, nhưng lại là những khí giới thuộc linh - những vũ khí có sức mạnh đánh đổ các đồn lũy. Trong trận chiến thuộc linh này, có rất nhiều đồn lũy tồn tại nhằm chống lại chúng ta và cả Chúa chúng ta nữa. Và Phao-lô cũng tiếp tục miêu tả về các đồn lũy này trong câu số 5:
“đánh hạ các lý luận và mọi sự kiêu căng chống lại sự hiểu biết Đức Chúa Trời, và buộc mọi ý tưởng phải thuận phục Đấng Christ.”
Sự tranh luận/lý luận, sự hiểu biết của Đức Chúa Trời và sự trói buộc mọi ý tưởng là những điều thuộc về tâm trí. Phao-lô đã làm sáng tỏ việc có tồn tại một chiến trường thực sự ở bên trong tâm trí chúng ta.
Do đó, việc tâm trí chúng ta phải chịu nhiều áp lực đè nặng, là điều rất bình thường, tự nhiên và là một phần trong đời sống Cơ Đốc Nhân. Nó không hẵn là dấu hiệu của việc bạn làm bất cứ điều gì đó sai trật, hay bạn đang đi sai đường. Đó dường như chỉ là một phần nhỏ của một trải nghiệm tổng thể khi bạn là một Cơ Đốc Nhân.
Kẻ Thù Bên Trong
Khi trải nghiệm của tôi đạt đến một mức độ nhất định, tôi đã khám phá ra một điều đáng kinh ngạc: Tôi có một kẻ thù với Đức Chúa Trời đang sống trong tôi. Ngay cả khi đã là một Cơ Đốc Nhân, hầu việc Chúa, tôi phát hiện ra rằng kẻ thù đó không ai khác chính là tâm trí của tôi. Trong Rô-ma 8:7, Phao-lô giải thích:
“vì tâm trí hướng về xác thịt thì thù nghịch với Đức Chúa Trời, bởi nó không thuận phục luật pháp của Đức Chúa Trời; thực ra, nó không có khả năng để thuận phục.”
Tôi lớn lên với một tâm trí có trình độ học thức rất cao. Từng theo học tại một trường đại học uy tín, rồi sau đó trở thành giáo sư giảng dạy. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ cái tâm trí được đào tạo bài bản ấy lại chính là kẻ thù của Đức Chúa Trời. Bên trong tôi thực sự có tồn tại một kẻ thù với Đức Chúa Trời và kẻ thù ấy có trình độ học thức rất cao.
Rất nhiều người đặt niềm tin vào giáo dục. Nhưng giáo dục sẽ chẳng bao giờ thay đổi tâm trí bạn, để hòa thuận với Đức Chúa Trời đâu, nó đơn thuần chỉ truyền đạt kiến thức cho tâm trí của bạn mà thôi. Nếu như bạn mặc lấy một tâm trí xác thịt và theo học một chủng viện trong 5 năm, tâm trí xác thịt đó rất có thể sẽ được dấy lên mạnh mẽ ở trong bạn với đầy đủ học thức được nuôi dưỡng qua thời gian.
Vậy nên, chúng ta cần phải có một sự thay đổi tổng thể và toàn diện.
Trong II Cô-rinh-tô, sứ đồ Phao-lô có đề cập đến những loại khí giới phù hợp mà Chúa đã trang bị cho chúng ta trong chiến trận, nhưng tôi tin rằng có 2 loại khí giới tối cần thiết, đó là thời giờ chúng ta biệt riêng để ở trong lời Chúa và sự cầu nguyện.
Trong khoảng thời gian đầu sau khi tin nhận Chúa và bắt đầu một đời sống Cơ Đốc, tôi đã có một trải nghiệm mà tôi phải đặt đức tin mình nơi lời của Chúa trong suốt một năm ròng để được chữa lành. Trong Ma-thi-ơ đoạn 4 câu 4 , Đức Chúa Giê-xu đã phán rằng người ta sống ‘... nhờ mọi lời nói từ miệng Đức Chúa Trời.’. Tôi đã phải bám đúng theo lời dạy trong câu kinh thánh đó luôn cho đến thời điểm cuối năm. Không những thân thể tôi được chữa lành, mà tâm trí của tôi cũng trở nên thay đổi khác biệt hoàn toàn so với trước. Tôi đã học được cách suy nghĩ khác - đó là lối suy nghĩ theo lời Chúa.
Dù cho tôi cố gắng không phạm phải sai lầm nào, nhưng trong suốt năm đó, tôi đã đối mặt với rất nhiều tranh chiến trong sự cầu nguyện và đã phải tự mình vật lộn để tìm tới lẽ thật. Tôi phải khước từ những sự dối trá đến từ ma quỷ - sự nghi ngờ, sự nản chí, và cả sự sợ hãi nữa...tất cả chỉ bằng lời cầu nguyện. Bằng việc sử dụng khí giới tuyệt vời - lời Chúa và sự cầu nguyện - rốt cuộc tôi cũng đã chiến thắng chiến trận trong tâm trí mình...
Ba Đồn Lũy
Trong II Cô-rinh-tô, Phao-lô có nói về “những đồn lũy”. Trong một bản dịch khác nói rõ hơn là “những đồn lũy trong tâm trí”. Vậy những đồn lũy này là gì? Tôi đã dành rất nhiều thời giờ để suy gẫm về nó, và để cho dễ hiểu, tôi sẽ liệt kê chúng ra thành 3 loại chính:
Đồn lũy đầu tiên là kêu ngạo - đồn lũy lớn nhất tồn tại trong tâm trí của một người chưa được biến đổi là kêu ngạo: tự tôn - bảo thủ - tự cao.
Gần như mọi quốc gia, dân tộc đều có niềm kiêu hãnh riêng của mình. Tôi sinh ra là một người Anh - và, tin tôi đi, người Anh có thể là một dân tộc với đầy niềm kiêu hãnh. Có thể mất một khoảng thời gian dài để một người Anh thừa nhận rằng anh ta đang có nan đề với niềm kiêu hãnh đó của mình.
Nước Đức là một quốc gia với bề dày lịch sử của lòng tự hào dân tộc. Tôi tin rằng chủ nghĩa dân tộc chính là chiếc chìa khóa giúp Hitler giành được quyền thống trị người dân - thậm chí là cai trị luôn cả nhiều Cơ Đốc Nhân người Đức khác.
Lòng tự tôn về hệ phái cũng được xem là đồn lũy trong tâm trí. Có một số người nói như thế này, “Tôi biết rõ hệ phái mình đang theo, cho nên tôi sẽ không tiếp nhận bất kỳ điều gì trái với giáo lý của hệ phái tôi - dù cho nó có được đề cập trong Kinh Thánh đi chăng nữa”. Cung cách nói chuyện như thế này thường thấy ở những người theo hệ phái Báp-tít, Giám Lý, Ngũ Tuần, Trưởng Lão - danh sách còn có thể rất dài. Nếu như bạn cứ khăng khăng bám víu vào bất kỳ điều gì dưới danh nghĩa một hệ phái nào đó - ví dụ như Tin Lành, Công Giáo, Trưởng Lão, Ngũ Tuần hay cái gì đại loại vậy - Tôi tin rằng ắt hẳn có tồn tại một đồn lũy của sự tự tôn về hệ phái trong tâm trí của bạn.
Sự kiêu hãnh quá trớn đưa tâm trí của bạn đến thành kiến - nó khiến cho tâm trí của bạn ra quyết định luôn cho một việc gì đó trước khi bạn nghe được sự thật đằng sau nó. Sự kiêu hãnh quá trớn là một thứ gì đó rất hạn hẹp, ngạo mạn và mang tính phá đô.
Sự định kiến - đồn lũy thứ ba trong tâm trí - nó có thể được diễn giải theo kiểu bạn tự cho rằng mình hiểu rất rõ về một thứ gì đó và đang nắm trong tay một bức tranh toàn cảnh của sự việc (nhưng trên thực tế bạn lại chẳng biết gì cả).
Hãy để tôi chỉ cho bạn cách để tự tra xét chính mình để biết liệu tâm trí bạn có đang tồn tại loại đồn lũy nào không nhé. Nếu bạn nhận thấy mình bối rối khi nghe nhắc đến một trong các loại đồn lũy tâm trí đó, có lẽ bạn nên thành thật với bản thân mình hơn, để coi nó như là một vấn đề cần giải quyết. Lý do quan trọng nhất khiến bạn phải đối mặt với vấn đề này, đó là những đồn lũy kia sẽ ngăn trở lời Chúa thẩm thấu vào đời sống của bạn. Thi Thiên 119:130, chúng ta học được rằng:
“Sự giảng giải Lời Chúa đem lại ánh sáng, Ban sự thông hiểu cho người thật thà.”
Bạn có muốn nhận lấy ánh sáng và sự thông hiểu không? Hay là muốn cứ tiếp tục ở trong tình cảnh tranh tối tranh sáng, với sự thiếu hiểu biết và thành kiến? Tùy bạn chọn. Nếu như bạn muốn ánh sáng và sự thông hiểu, bạn cần phải chống lại những đồn lũy trong tâm trí với lẽ thật lời Chúa và quyền năng của sự cầu nguyện. Hãy hạ mình khiêm nhường và để lời Chúa vận hành bên trong - thay đổi bạn, sửa đổi, định hình lại con người bạn.
Có thể bạn tự hỏi rằng làm thế nào mà tôi lại hiểu bạn rõ đến vậy. Không tôi không biết về mọi điều trong mỗi chúng ta đâu. Nhưng trong chúng ta, ai ai cũng dễ mắc phải những đồn lũy tâm trí này cả. Chúng ta thảy đều đang ở trong một chiến trận thuộc linh tồn tại trong tâm trí của mỗi người, và Chúa đã trang bị cho chúng ta những khí giới phù hợp để chiến thắng.
Mão Trụ Của Sự Hy Vọng
Tôi đã trực tiếp học cách sử dụng những loại khí giới đó. Từ năm 1949 trở về sau trong khoảng thời gian 9 năm, tôi đảm nhiệm chức vụ mục sư cho một hội chúng tại London, Anh Quốc và gặt hái được thành công nhất định trong chức vụ của mình. Chúng tôi thường xuyên tiếp xúc với những người được cứu, những người được chữa lành và được làm phép Báp-têm trong Thánh Linh tại hội thánh chúng tôi. Tuy nhiên, tôi cũng gặp phải những vấn đề cá nhân mà tôi vẫn chưa tài nào giải đáp được. Và đặc biệt, tôi gặp phải một vấn đề liên quan tới sự phiền muộn trong tâm trí, hiện tượng này thường xuyên diễn ra theo từng cơn, nó bủa vây lấy tôi như bóng tối & mây mù vậy. Đám mây của sự phiền muộn ấy dường như chèn ép và cố gắng cách ly tôi khỏi sự giao tiếp thông thường với người xung quanh - thậm chí là cả gia đình tôi nữa.
Tôi đã cố gắng tranh chiến với điều này bằng tất cả sức lực, phương cách mà mình biết, trong đó có cả việc kiêng ăn cầu nguyện. Trong sự vật lộn đó, tôi tỏ ra rất kiên định, làm tất cả mọi điều mình biết nhưng cũng chẳng cải thiện được nhiều. Trên thực tế, càng kiêng ăn cầu nguyện nhiều bao nhiêu, tình hình lại càng trở nên tồi tệ hơn bấy nhiêu. Tôi nhớ một ngày, một trong những đứa con gái của tôi - lúc đó chỉ mới 14 tuổi - nói với tôi rằng: “Bố ơi, làm ơn đừng kiêng ăn nữa được không, điều đó chỉ khiến cho bố trông tệ hơn mà thôi.”
Và thế là tôi ngừng hẳn mọi giải pháp, và vào một ngày nọ, câu Kinh Thánh trong Ê-sai đoạn 61 câu 3 thu hút sự chú ý của tôi:
“Ban áo ngợi ca thay vì tâm linh sầu khổ...”
Khi tôi đọc được câu kinh thánh đó, tôi chợt nhận ra rằng mình đang phải đối phó với một tà linh - một nhân cách có khả năng quan sát, học biết, nắm bắt yếu điểm của tôi và nó cũng biết rõ thời điểm và phương cách để tấn công. Kẻ thù thực sự mà tôi đang đối phó ở đây không phải là những tình trạng liên quan đến tâm lý và tinh thần, cũng chẳng phải là thói quen...mà đó chính là kẻ được Satan đặt để bên trong nhằm chống nghịch lại tôi - kẻ này luôn quan sát học biết từ bên trong, âm mưu chờ thời cơ hạ gục đối phương.
Kế đó tôi nhận ra được nguyên do tại sao khi tôi càng muốn phụng sự Chúa, áp lực lại càng đè nặng lên tôi: Bởi vì mục đích của tà linh này tồn tại để nhằm cản trở tôi trên con đường hầu việc Chúa. Khi tôi có phần thờ ơ và chểnh mảng công việc Chúa, mọi áp lực đều tan biến, nhưng khi tôi càng trở nên tận tụy và sốt sắng nhiều hơn, áp lực cũng theo đó mà đè nặng lên tôi. Tôi đang phải đối phó với một nhân cách với sự hiểu biết về phương cách cũng như thời điểm thích hợp để gia thêm áp lực đè nặng lên tâm trí mình.
Việc nhận biết chân tướng của kẻ thù thực sự là một bước tiến lớn. Tôi đã tìm kiếm rất nhiều trong Kinh Thánh và tìm ra được giải pháp cho vấn đề ấy. Giô- ên đoạn 2 câu 32 có chép:
“Bấy giờ, ai kêu cầu danh Đức Giê-hô-va đều sẽ được cứu”
Tôi cũng tin lời hứa đó cũng bao gồm trong Giăng đoạn 3 câu 16:
“... hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.”
Câu số 32, đoạn 2 sách Giô-ên như là một lời hứa đặc biệt về sự giải cứu. Tôi đã ghép 2 câu kinh thánh trong Ê-sai 61:3 và Giô-ên 2:32 lại - và cầu nguyện một cách rất cụ thể. Tôi đặt tên cho tà linh đó (là linh nặng nề) và tuyên bố lời hứa của Chúa ('ai kêu cầu danh Đức Giê-hô-va đều sẽ được cứu’).
Tôi cầu nguyện, “Lạy Chúa, trong danh Đức Chúa Jesus Christ - theo lời phán của Ngài - xin cứu con ra khỏi linh nặng nề này”. Và khi cầu nguyện cách cụ thể như vậy, căn cứ dựa theo lời Chúa trong Kinh Thánh, tôi đã được giải cứu. Mọi áp lực đang đè nén lên tôi đã tan biết hết.
Sau đó kinh nghiệm học tập của tôi lại được tiếp tục, tôi học biết được rằng đây chỉ là một bước để được có được sự giải cứu đến từ Chúa mà thôi, cần phải làm thêm những bước khác nữa để giữ mình ở trong sự giải cứu ấy.
Chúa đã bắt đầu chỉ cho tôi thấy rằng, Ngài đã hoàn tất xong phần việc của mình, và bây giờ đến phiên tôi làm nốt phần còn lại. Chúa đã giải phóng tâm trí tôi khỏi áp lực của ma quỷ, giờ việc dạy dỗ lại tâm trí ấy là phần việc phụ thuộc hoàn toàn vào tôi - việc này nhằm để nuôi dưỡng một, cách nhìn nhận và một lối suy nghĩ hoàn toàn khác. Trước khi được giải cứu,tôi không tài nào làm được việc này. Nhưng sau khi được giải cứu, tôi xem đó là trách nhiệm mà tôi phải làm. Chúa đã hoàn tất phần việc của Ngài trong việc đưa tôi ra khỏi tình trạng đó, nhưng tôi phải làm nốt phần còn lại để duy trì sự giải cứu đó của Chúa.
Tôi tin rằng điều này là đúng trong hầu hết các lĩnh vực, mà trong đó Chúa can thiệp thay cho bạn - sự cứu chuộc, chữa lành và giải cứu. Chúa làm công việc của Ngài, phần còn lại bạn phải tự giải quyết. Đó là duy trì và nắm giữ những gì Chúa đã ban cho bạn.
Mã số: TL-L047-100-VIE









